1. Dạy kỹ năng cho trẻ em tùy theo từng độ tuổi
Những gì bạn dạy cho trẻ về việc tương tác với người lạ sẽ phụ thuộc vào độ tuổi của trẻ. Ví dụ, trẻ mẫu giáo chưa biết người lạ là gì và cũng không thể phân biệt ai an toàn và ai không. Do vậy bạn có thể nói cho trẻ những kĩ năng an toàn cơ bản, nhưng thường thì chúng vẫn chưa sẵn sàng cho các cuộc nói chuyện và đối phó với người lạ.
Đến tầm 4 tuổi, nhiều trẻ đã dần ý thức được về người lạ và có thể bắt đầu học các quy tắc an toàn. Tuy nhiên chúng vẫn còn quá nhỏ để có thể tự mình xoay xở ở nơi công cộng, cũng như chưa có khả năng đánh giá và quản lý sự bốc đồng.
Trẻ em ở độ tuổi đi học có thể đã được thầy cô, cha mẹ nhắc rằng một số người lạ có thể nguy hiểm, nhưng chúng vẫn có thể cho rằng người lớn trông “có vẻ tốt” thì cũng sẽ an toàn.
So với những trẻ nhỏ hơn, trẻ em từ 5-8 tuổi thường ít được giám sát hơn ở nơi công cộng. Chúng có thể thường xuyên đi bộ đến trường, đi đá bóng, đạp xe với nhóm bạn, có quyền truy cập Internet và đôi khi ở nhà một mình trong thời gian ngắn. Đây là lý do tại sao nhóm tuổi này cần được hướng dẫn rõ ràng kỹ năng cho trẻ em khi tương tác với người lạ.
2. Nên đề cập về người lạ với trẻ như thế nào?
2.1. Đưa ra các quy tắc an toàn chung
Để bắt đầu cuộc trò chuyện về người lạ với trẻ 2-3 tuổi, hãy đưa ra các quy tắc về an toàn chung. Ví dụ khi đi ra ngoài, hãy yêu cầu trẻ luôn ở gần và trong tầm mắt của người lớn. Ngoài ra, trẻ em ở độ tuổi này cũng nên được biết về cách gọi các bộ phận sinh dục và lưu ý không được cho ai chạm vào đó.
2.2. Thảo luận về khái niệm người lạ
Khi trẻ lên 4, cha mẹ có thể cùng con thảo luận về khái niệm người lạ thông qua câu hỏi: “Con có biết người lạ là gì không?”. Nếu trẻ không biết, hãy đưa ra ví dụ người lạ là bất kỳ ai mà trẻ không biết. Để tránh làm con bạn sợ hãi một cách không cần thiết, hãy nhấn mạnh rằng người lạ không nhất thiết phải là người tốt hay xấu - chỉ là người mà trẻ không biết.
2.3. Chỉ ra những người lớn mà trẻ có thể tin tưởng
Sau đó, hãy chỉ ra những người lớn mà trẻ có thể tin tưởng. Ngoài cha và mẹ, hãy đưa ra ví dụ về những người lớn mà trẻ có thể tìm đến để được giúp đỡ, ví dụ như một phụ huynh, một giáo viên, một cố vấn học đường đáng tin cậy... Hãy chỉ ra những nhân vật có thẩm quyền như nhân viên bảo vệ, nhân viên cửa hàng..., để con bạn có thể xác định những người lạ có thể giúp đỡ. Cách xác định rất đơn giản, thông qua áo đồng phục, bảng tên hay vị trí ngồi làm việc.
Để giúp trẻ dễ hình dung hơn, cha mẹ nên điểm qua những điều trẻ nên và không nên làm khi gặp người lạ bằng các ví dụ, minh họa sinh động và dễ hiểu.